Thưở xưa tại Bārānasī có một nhà vua tên Dandakī hoàng thành của ông ta tên Kumbhavatī . Cả ông ta lẫn thần dân trong xứ đều là những người tà kiến.
Ngày kia có một vị đạo sĩ tên Kisavaccha từ bờ sông Godhavarī đến ngự uyển của vua Dandakī để trú ngụ. Tại đây Ngài được vị tướng soái của vua hộ độ . Điều cần nhớ là đạo sĩ Kisavaccha đã chứng đạt ngũ thông bát định.
Thế rồi một hôm trong cung của vua Dandakī có một nàng phi tầng bị thất sủng , nghĩa là nàng không được nhà vua tin yêu như trước nữa và đuổi ra khỏi hoàng cung . Buồn nản cùng cực , nàng phi tầng bất hạnh ấy đi vào ngự uyển , chỗ ngụ của đạo sĩ Kisavaccha . Bất chợt trong thấy ngài , nàng ta suy nghĩ “ Mấy ông thầy tu này là những tên xúi quẩy nhất đây , nếu ta đem đồ dơ ra đổ trên đầu ông này thì kể như mọi xui xẻo cũng được giải trừ “.
Nghĩ vậy rồi nàng phi tầng đi lấy đồ đánh răng xúc miệng trên đầu vị đạo sĩ và ném luôn bàn chải lên đầu ngài rồi đi tắm rửa.
Và hôm sau nhà vua nhớ đến nàng phi tầng thất sủng nọ bèn gọi vào cung phục hồi địa vị . Đó là một việc tình cờ nhưng nàng phi tần cứ ngỡ là do mình đã làm hành động xả xui nơi vị đạo sĩ.
Không bao lâu vua lại thải hồi cả vị quan giáo sĩ cho về vườn làm dân . Ông này tìm tới nàng phi tần kia và hỏi thăm nàng đã làm thế nào để được vua tin yêu trở lại như vậy . Nàng ta bèn kể lại việc mình làm nhục vị đạo sĩ trong ngự uyển . Ông quan giáo sĩ làm theo đó và lạ thay mấy hôm sau vua lại gọi ông ta vào triều phục chức như cũ.
Thật ra trường hợp may mắn của nàng phi tần , ông quan giáo sĩ nọ là do phước cũ đời trước chớ nào phải do hành động vô nhân của họ đối với đạo sĩ , nhưng vì ngây ngô dựa vào sự việc trước mắt ấy nên cả hai người đều tin rằng nhờ hành động vô nhân đó mà họ được đắc sủng .
Thế rồi vua Dandakī nhận được tin là ở vùng biên thuỳ có phiến loạn , ông ta bèn chuẩn bị cắt quân đi bình định . Trước khi lên đường theo lời Khải tấu của quan giáo sĩ . Vua Dandakī kéo quân lính vào ngự uyển lấy bàn chải xúc miệng trên đầu đạo sĩ Kisavaccha rồi bao nhiêu bàn chải của ông ta cùng quân lính khi xài xong đều đem vất lên đầu ngài , sau đó cả bọn đi tắm rửa sạch sẽ rồi bắt đầu tiến ra biên thuỳ . Trong trận đánh ấy với quân phiến loạn , vua Dandakī đã chiến thắng một cách dễ dàng vì cuộc chiến giữa đôi bên chỉ diễn ra trong bảy ngày rồi kết thúc.
Nói về vị tướng soái của vua Dandakī ,sau khi vua cùng quân lính rút đi rồi , đã đi vào tắm rửa săn sóc cho vị đạo sĩ thầy mình rồi an ủi ngài. Vị đạo sĩ bảo :
- Chư thiên trong xứ này đã nổi giận trước hành động hỗn xược của vua quan dân chúng đối với ta nên các vị đã quyết định rằng một tuần lễ nữa sẽ giáng đại họa xuống đất nước này ; do đó ông hãy cùng gia quyến tranh thủ rời khỏi nơi đây càng sớm càng tốt.
Tới ngày vua Dandakī dẫn quân trở về , dầu được quan tướng soái cho biết sự kiện sắp xảy ra ông ta cũng chẳng tin , và cứ mở đại yến ăn mừng ; vị tướng soái lập tức đưa gia đình của mình bỏ xứ ra đi . Thế rồi lúc đó trên bầu trời của kinh đô Kumbhavati bỗng dưng vần vũ tối đen rồi một cơn mưa đổ ập xuống , lúc đầu là nước , sau đó là cát , bông hoa rồi đến vàng bạc cùng các món trang sức xin đẹp quý giá . Mọi người thấy vậy liền bỏ chạy ra đường để nhặt lấy.
Ngay lúc ấy từ trên không trung , các món vũ khí bén nhọn rơi xuống tới tấp trên đầu họ. Thế là chỉ trong giây lát cả kinh thành Kumbhavatī đầy dẫy những xác chết .
Trước khi cơn mưa đổ xuống , thầy của đạo sĩ Kisavaccha là sư trưởng Sarabhanga đã biết được sự việc và sai hai đạo sĩ khác đến cứu Kisavaccha bằng thần thông.
Nói về vua Dandakī cùng toàn thể thần dân ác kiến của mình sau khi chết đau đớn như vậy đã sanh vào địa ngục Kukula.
Chép từ Tác Phẩm Chúng Sanh Và Sanh Thú
Biên Soạn : Saddhammajotika
Dịch Việt : Tỳ Khưu Giác Nguyên
Nguồn: fb Simsapa
Không có nhận xét nào